Từng chiều mùa thu ,
Lá rơi quạnh hưu dặn lòng không nhớ
Không Đau Vì Ai.
Đoạn đường người bước cùng tôi vẫn in bóng hình,
dẫu năm tháng phai mờ
đôi khi.
Lật lại kí ức,
Chúng ta từng yêu kỷ niệm nhiều lắm bao nhiêu giờ đây.
Cô bé ngày ấy hay cười,
Làm tôi cũng yêu đời
Vô tư thờ ơ thế khiến
lòng người tổn thương.
Người giờ lang thang chiều buồn ai còn Nhớ
thương , một mình lặng lẽ bước đi sông dài
gió sương,
Từng là tất cả những giờ nỗi
Đau Vô Thường đến nơi trong tim kỷ niệm vẫn Vương.
Ngoài trời đổ mưa thật rồi cây buồn xác xơ
Liệu người còn nhớ hay quên đôi lời ý thơ
Ngày mà ta có phải nhau niềm vui lớn lao ,
Đợi Chờ mai sau có gặp lại không là do ý trời.
Cô bé ngày xưa đâu còn tan học cùng anh đi lang thang.
Chiếc xe đạp của hai người chờ nhau vì buồn vui vẻ chạy quanh là.
Trên Tay em cảm nhận hoa cỏ dại tàu Hùng hòa trộn với hương nắng
Ngồi bên cạnh nhau Dù bầu trời mênh mông rộng ngắm trăng
héo hắt từng đêm mong ngóng từng đêm
Gió từ màn đêm buông sao càng thêm chính
nỗi nhớ cứ kéo đến nhiều lên tan biến
rời xa như cơn mưa đi ngang qua bão tố
lòng ta xin tan trong hư vô hôm qua
Người ơi...
Giờ người ở đâu
Lặng thầm anh bước như mây nhẹ trôi
Thước phim người ấy đang trên nỗi nhớ
nằm trên khóe mắt anh cay vẫn đợi chờ ai
một người đã mãi.
Mười giờ năm tháng chia buồn ai còn nhớ
thương một mình lặng lẽ bước đi sông dài gió sương
Từng là tất cả nhưng giờ Nỗi đau vô thường để lại trong tim kỷ niệm vấn vương
Ngoài trời đổ mưa thật rồi cây buồn xác xơ
Liệu người con nhớ hay quên đôi lời ý thơ
Ngày mà ta có với nhau niềm vui lớn lao Đợi Chờ mai sau
có gặp lại không
Là do Ý Trời